Mặc cho việc ra đường ra phố không được tận hưởng lắm cái khí trời Giáng Sinh, nhưng mình cũng khá hạnh phúc vì đã góp phần mang niềm vui, dù không nhiều nhưng cũng chun chút cũng đủ ấm lòng, đến một số người, bằng vài món quà và mấy tấm thiệp chúc mừng tủn mủn do chính tay mình làm. Nhớ hồi đó cấp 1 rồi vài năm đầu cấp 2, cũng hay mua thiệp rồi viết tặng cho nhau, nên GS năm nào mình cũng được nhận lại cả xấp thiệp, nâng niu trên tay hạnh phúc gì đâu. Nhưng dần rồi thói quen đó cũng nhạt nhòa, càng lớn thì có lẽ những thứ nhỏ nhặt vốn đem lại những niềm vui be bé cho đám trẻ con như thế càng dễ bị lãng quên, thay vào đó là những câu chúc vô hồn và qua loa trên màn hình máy tính. Vì thế năm nay mình vẫn sẽ viết thiệp và tặng những con người mình yêu quý, mình mong họ cũng sẽ nhận lại được một phần những cảm giác hạnh phúc vô ngần như cái niềm vui tuy giản đơn mà in sâu mãi của những đứa trẻ con một thời tụi mình từng được.
một bãi chiến trường. bị ba mẹ mắng hoài mà vẫn cứ thích bà, huê huê
đây là gói quà gửi đến thằng bạn tuy khốn nạn nhưng được cái lâu lâu cũng dễ thương của mình, hí hí.
Ngay trước hôm 23 mình lại lượn lượn đi chụp những tấm hình không hề liên quan đến Giáng Sinh, húy húy. Mà thoi kệ, dù gì cũng có ảnh để lưu giữ làm kỷ niệm cho mùa noel năm nay. Cái khoảng mình sắp bước sang 18.
Sài Gòn những cơn gió se lạnh.